Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2016

BỮA CƠM QUÊ

Lửa bếp dần cơm mãn chợ chiều
Quê nhà cá tộ nhớ canh riêu
Rau nồng nghĩa bí hoa em nhặt
Bưởi ngọt tình măng trái chị khều
Góc ruộng cha chăm đồng trĩu hạt
Vuông vườn mẹ hái cọc đầy tiêu
Dành mùa giỗ chạp bà con đến
Có đủ cao lương mỹ vị nhiều


ĐỖ HỮU LỘC
Thành tâm đưa tiễn người quá cố
Chia sẻ đau thương với gia đình "


ĐAU LÒNG


Cảm động người đi vĩnh biệt rồi
Đượm nồng hương lửa khát bờ môi
Mưa luồn cửa đóng thời gian chuyển
Bấc tạt then cài khoảng khắc trôi
Bảy thất thương hoài giờ trống trải
Năm tròn nhớ mãi phút đơn côi
Đau lòng số phận vầng trăng xẻ

Lạnh ngắt hoàng hôn tím đỉnh đồi

ĐỖ HỮU LỘC

BIỂN ĐỘNG

Đảo loạn mây mù sóng nổi điên
Ngoài khơi thủy quái dọa dân hiền
Tuần dương súng lửa gây điều dữ
Chiến hạm hung thần nạn chửa yên
Lãnh hải ghe thuyền giăng cấm địa
Ngư trường khống chế vạch đường biên
Tàu vây rượt đuổi bùm tan xác
Lưới cụ người vong rước não phiền


ĐỖ HỮU LỘC
BẠN CŨ 

Điệp nở em về sứ tỏa hương
Bình minh dịu mát cỏ phai đường
Vòm xưa trải rộng hoa im gió
Tán cũ buông dài nhụy ngậm sương
Trộn lẫn vui buồn ngày đứng lớp
Hòa chan quyến luyến buổi xa trường
Gương soi phẳng lặng tình trong sáng
Áo trắng năm nào thật dễ thương


ĐỖ HỮU LỘC
CÚNG GIA TIÊN 

Xinh xinh thược dược búp non chồi
Lấp ló mai vàng nõn hé môi
Dọc phố cành mơn xuân lại với
Hàng hoa lá tỉa tết sang rồi
Lư đèn đánh bóng song long lưỡng
Cỗ quả vun đầy cặp hạc đôi
Tưởng niệm gia tiên câu liễn đối
Trà hương rượu đỏ bánh xanh nồi


ĐỖ HỮU LỘC

Thứ Năm, 3 tháng 11, 2016

ĐƯỢC MẤT 

Thủy hỏa cuồng phong mạch nước trào
Hai ngàn một thuở biết chừng nao
Luân trầm tĩnh động như mờ ảo
Trọn kiếp thành không tựa ảnh bào
Đánh lận lao trần xoay chuyển đảo
Mê lầm hưởng lạc ngã nghiêng chao
Nghe vùng lãnh cảm người trơ tráo
Được mất hơn thua ở cõi nào ?
 


ĐỖ HỮU LỘC
NGÀY TRÔI

Chiều trôi ửng nắng giọt mưa dày
Bạn hữu ân tình ánh lửa say
Chúa nhật hào quang mừng lợi cát
Duyên hồng rạng rỡ đón thời may
Giao mùa đợi ảnh hôm đầu tháng
Khởi sự chờ em buổi cuối ngày
Phố cũ lên đèn hoa đẹp cánh
Xuân tràn nẻo hạnh phúc lành thay


ĐỖ HỮU LỘC
MƯA LŨ

Đồng xanh sẫm tối vạc kêu sầu
Lốc mạnh trên đồi gió hút sâu
Chớp giật lao xao tràn góc phố
Mưa tuông xối xả ngập chân cầu
Lằng nhằng rác nổi đường lầy lội
Lẩn quẩn xe chìm ngõ bể dâu
Cống rãnh dâng tràn chưa kịp rút
Người đi khập khiễng lối đen ngầu



ĐỖ HỮU LỘC
TÌNH CŨ XÓT XA

Kiếp trước ghen hờn phụ nghĩa nhau
Nay trời quả báo nghẹn ngào đau
Thu nghìn khổ não tan tầm mắt
Thả vạn buồn thương vỡ khỏi đầu
Chẳng sống cùng duyên thôi tạm biệt
Không tình vướng nợ giã từ nhau
Đừng than trách giận người năm cũ
Nhắc lại làm chi tóc bạc sầu !


ĐỖ HỮU LỘC
CÁCH LÒNG

Mây mù lởn vởn xám tầng không
Bến cũ đò sang bậu lấy chồng
Giã biệt vòng hoa xanh mộng đắm
Từ ly nhẫn cỏ tím mơ nồng
Vì duyên quạnh quẽ xa tin nhạn
Bởi phận gieo neo cách biệt lòng
Nổi gió đông buồn trôi kỷ niệm
Cau trầu chẳng chạm ngõ hằng mong


ĐỖ HỮU LỘC
NGẬP LỤT

Lũ lớn bao vùng ốc đảo ôi !
Sông tràn ngập xóm dập duềnh trôi
Nhà sâu thấp thỏm chồng ăn đứng
Cửa cạn rầu lo vợ ngủ ngồi
Đứt bữa mưa lầy già lặng lẽ

 Nhiều hôm nước lụt trẻ đơn côi
Mì tôm cứu trợ đành nhai sống
Đói lủi chiều đông gió lạnh rồi !


ĐỖ HỮU LỘC


Thứ Tư, 12 tháng 10, 2016

ĐỒNG TIỀN CỔ 

Sét rỉ hầm sâu những mảnh tiền
Mơ hào rủng rỉnh lúc còn duyên
Khoen chìm Vạn lịch vàng thương lái
Chữ nổi Quan trinh bạc thợ thuyền
Cỏ phủ lam đời theo bạn ác
Mồ phơi hẩm phận bỏ thê hiền
Một thời cơ nghiệp mờ con mắt
Ruột nghé xâu dày lỗ xỏ xiên


ĐỖ HỮU LỘC
CÁI TÔI LU MỜ
MỘT ngày mai một ánh trăng lu
HAI vị già nua tóc rối bù
BA mẫu nhà vuông nghiêng khập khiễng
BỐN gian đất xéo dạt lăn cù
NĂM canh thổn thức mây lơ lửng
SÁU khắc bàng hoàng gió ví vu
BẢY thất (*) xoay vần đời quá ngắn
TÁM mươi tuổi thọ tắt đèn cù !

ĐỖ HỮU LỘC
VỢ CHÀNG TRƯƠNG 
Người con gái Nam Xương

Ảo não loan phòng chuyện nhiễu nhương
Liễu gieo từng giọt giá đêm trường
Mù khơi viễn xứ chàng ly biệt
Trống trải quê nhà thiếp nhớ thương
Giỡn bóng con thơ đùa chỉ lối
Ghen thầm vợ dại bước sai đường
Sông buồn nghiệt ngã chia hai nẻo
Trở giấc oan tình lạnh thấu xương


ĐỖ HỮU LỘC
HOA HỒNG 

Duyên trời lạc nẻo chốn phù sinh
Tạo hóa huyền cơ tạc giống hình
Sắc mịn xanh mơn đài nhụy ấm
Hương nồng trắng rực cánh hoa vinh
Thân ngà điểm phấn chân mày đẹp
Vóc ngọc tô hồng lọn tóc xinh
Thắm đẫm môi tươi hình ngọc nữ
Mơ say khép mở đóa xuân tình 


ĐỖ HỮU LỘC
TỎ TÌNH.
(Bài xướng)

Cung đàn tấu khúc nhạc hòa ngâm
Dưới ánh trăng đơn giọng vĩ cầm
Gió lộng huyền mơ nâng ý trỗi
Mây vờn huyễn mộng thả tình câm
Xuyến xao gác tía người mong đợi
Vương vấn lầu son kẻ ước thầm
Đêm muộn dây rung ngàn luyến nhớ
Bạc đầu quên mất tóc hoa râm.
ATĐ.
*****
TIẾNG VỸ CẦM
( Bài Họa )

Thả tiếng tơ tình dạo vỹ ngâm
Đầu nâng vóc chuyển kéo dây cầm
Nam hiền nữ tú đan giai điệu
Khí sắc dung hòa dệt lặng câm
Phím giục trường canh sầu lắng đọng
Đuôi lay đoản khúc nhớ vương thầm
Chiều say thính nhạc ru hồn liễu
Nức nở hương huyền xõa bóng râm

ĐỖ HỮU LỘC

Thứ Tư, 5 tháng 10, 2016

RU TÌNH
Em ru tình ...trăng ngà nồng giấc điệp
Chốn lầu son nến lụn tóc rơi cài
Huyền không gian mắt ngọc sáng liêu trai
Ánh tinh tú nghiêng chao hờn nhấp nháy


Em ru trăng theo mây trường lưu chảy
Ngất ngây say theo gió nhẹ mơ hồ
Mơ triều ca trầm mặc Đế đô
Trắng Ngân hà dải lụa dài bàng bạc


Quá khứ trôi tiên bồng trên cánh hạc
Trăng khuyết tròn tình trôi dạt về đâu
Thương ngàn năm con sóng bạc đầu
Nguyệt treo không lời ru mòn lối cỏ


Em ru tình cõi lòng ai ngỏ
Em ru trăng con phố nhỏ lặng yên
Vọng xa xăm tháp cổ thức triền miên
Người thuở ấy viễn du không trở lại


ĐỖ HỮU LỘC

Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2016

GIẦY QUYA
(Giày Quya loại giầy da 
thương hiệu của Pháp ,
 mũi nhọn có dây buột dùng khiêu vũ ).

Thương hoài tiếng động gõ ngoài hiên
Dõi mắt giầy quya biết mặt liền
Gió hẹn xòe đưa vui cánh võng
Trăng thề nhịp bước rộn màn tiên
Đường lên khúc khuỷu tròn con giáp
Ngõ xuống quanh vòng sáu chục niên
Dẫn dắt chân em từng nhạc điệu
Song hành buổi sáng dạo công viên


ĐỖ HỮU LỘC
CƠ NGHIỆP

Những giọt mồ hôi đổ tháng ngày
Cho miền đất sỏi hạt vàng say
Hương nồng bắp dẻo mùi cơm nếp
Lửa ấm hành thơm vị bánh dày
Giỏi nghiệp gia truyền lành khối óc
Tinh nghề tổ dạy phúc đôi tay
Người ơi chớ bỏ đồng nông quạnh
Trọng nghĩa con trâu mãi kéo cày !


ĐỖ HỮU LỘC


SUY LUẬN VỀ BÀI THƠ

Lời bình của anh Hương Trâm : - " BÀI THƠ CƠ NGHIỆP" của Đỗ Hữu Lộc là cơ nghiệp nhà nông, đã mang đến cho ta một tình yêu quê hương , một cảnh thanh bình tràn đầy sức sống, xin trân trọng một tâm hồn thơ và một bức thông điệp với lời nhắn nhủ chân tình ...
Cảm ơn anh mang đến cho tôi niềm vui nho nhỏ , lưu lại chút tình thương nhớ , động viên tôi trên bước đường sáng tác . Như chúng ta đều biết : Thể thơ thất ngôn bát cú Đường luật có ĐỀ , TRẠNG , LUẬN , KẾT 
 Mở đề tôi viết :
Những giọt mồ hôi đổ tháng ngày
Cho miền đất sỏi hạt vàng say !


Khi làm việc , hay lao động sản xuất vào mùa nóng ai cũng đổ mồ hôi . Đặc biệt là người nông phu bỏ công sức bán lưng cho đất bán mặt cho trời , cải tạo đất đai bồi đắp ruộng vườn , bốn mùa lam lũ để giữ lấy màu xanh , rồi cây già trái chín được hưởng mùa vàng ấm no

- Hương nồng bắp dẻo mùi cơm nếp
- Lửa ấm hành thơm vị bánh dày

Văn chương là bắp dẻo , là xôi nếp mới . Mỗi khi mãn mùa gặt hái , là văn chương mặt đất , là văn chương con người . Đó là những tập thể người dân lao động bám đất bám làng tạo ra sản phẩm chính đôi bàn tay cần cù khó nhọc , là giá trị của lương tâm và phẩm chất đạo đức . Duy trì nghề gia truyền là tinh thần kế tục

- Giỏi nghiệp gia truyền lành khối óc
- Tinh nghề tổ dạy phúc đôi tay

Lành khối óc đối chặc chẽ vời phúc đôi tay... Chí tiến thủ và nội lực tự sinh muốn thoát khỏi cảnh nghèo hèn để có của ăn của để , mở cánh cửa sang trọng , phải có tư duy khối óc và bàn tay làm việc chăm chỉ.
Người ơi chớ bỏ đồng nông quạnh
Trọng nghĩa con trâu mãi kéo cày

Lời thơ mộc mạc giản dị và tha thiết nhắc nhở chúng ta biết quý trọng sức lao động của người sản xuất . Đồng thời phải thương yêu đối xử họ như Chính người thân ruột thịt của mình


NGUYỆT LẦU

Nhú lặn Đầm môn vọng nguyệt lầu
Mây trời sắc thắm nhuộm sa châu
Hoa đan mật ngọt kỳ giai ngẫu
Lá trút hương tình họa bích câu
Biển mát điền viên tình ý hợp
Trăng thanh tụ hội nghĩa tâm đầu
Lưng chừng bóng ngã còn lưu dấu
Nhú lặn đầm môn vọng nguyệt lầu


ĐỖ HỮU LỘC

DÂY TÌNH VƯỚNG
Dây tình rắc rối cuộn tơ căng
Quấn mãi thầm đau lúc nhập nhằng
Rộng cửa tâm luồng theo gió nổi
Vuông nhà trí lệch đuổi mưa giăng
Gường đơn vắng vẻ chia bờ liễu
Gối chiếc im lìm khuyết ánh trăng
Vướng bận trong lòng chưa sáng tỏ
Dây tình rắc rối cuộn tơ căng

ĐỖ HỮU LỘC
ĐẸP PHẬN RÙA
Phú đắc
***
( Cung vàng hạc đứng chầu vua
Nghìn năm tóc bạc tuổi rùa càng xinh )

***
Nghiêu ngao biển hát bạc tình cua
Thoát tục thanh cao đẹp phận rùa
Kết cỏ triều đình lưng đỡ hạc
Ngậm vành văn miếu miệng phò vua
Tam quy hiển đạt hòa cương thổ
Ngũ giới thành danh thuận luật chùa
Biểu tượng trường thi tâm kẻ sĩ
Chí bền kiên nhẫn thỏ đành thua 


ĐỖ HỮU LỘC
CÁNH BÈO
Ao đầm cánh bạc nổi bèo rong
Mãn kiếp hoa dâu chảy giáp vòng
Xác nở hoen màu chùm lá bối
Hoang tàn thẩm sắc mớ bòng bong
Lưng chừng phận hẩm chia hai ngả
Lưỡng lự đời hiu chọn một dòng
Kết tảo hoa buồn trôi lạc lỏng
Tình tiền bọt biển có rồi không ?

ĐỖ HỮU LỘC

Bài họa
HOA BÈO
Phận nổi ao tù thả bãi rong
Vài con nhện nước chạy quay vòng
Thân xơ xác lụi mầu lam úa
Cánh tả tơi vàng sắc thắm bong
Mọt kiếp hư danh trôi mặt nước
Mòn đời hữu tục dạt trên dòng
Còm nhom giản dị ươm mầm đắng
Một đóa hoa bèo có vẫn không
DANG KHIEM
Bài họa
BIỂN THÉT GÀO

Trời đông xám xịt cụm mây là
Bão nổi vùng biên ngọn lốc sa
Nước lộng bao phen ghềnh trắng xóa
Dòng khơi mấy cuộc đảo đen tà
Tan tành mũi lái người kêu cứu
Vỡ vụn thân thuyền kẻ hét la
Biển mịt mờ đau tràng sóng dữ
Chờ anh bóng nhạn báo tin nhà

ĐỖ HỮU LỘC 

Bài xướng
NGHE HỒN BIỂN OÁN


Ngọn sóng trào dâng vị khẳm là
Nơi vùng lãnh hải giọt đào sa
Yên bình vẩn đục từ tâm ác
Hạnh phúc nhòa đen bởi ý tà
Uất lũy bờ nghe lời cát thống
Đau thành bến vọng tiếng triều la
Ôi hồn biển oán từ trong dạ
Cuốc vọng tàn canh xót nỗi nhà

Segonzac
25.08.16

BSD
GÃY ĐỔ

Trông kìa gãy lộng bóng chiều Ô
Cỏ úa tàn rơi mạch nước hồ
Giận ả cuồng thê ngồi quạt mộ
Thương chàng ngốc tử đứng tung hô
Linh hồn chạy nhảy trong giông tố
Xác thịt im lìm giữa đất khô
Trọc rễ cành cao giành giật đổ
Tang tình cát bụi trả hư vô !


ĐỖ HỮU LỘC
ĐẤT TỎA HƯƠNG

Đào ba biển bọc nét thiên kiều
Xanh biếc đượm tình gọi Phú Nhiêu
Núi tháp vườn mai tường nắng đổ
Sông chùa ruộng lúa lũy tre xiêu
Đầm vàng đãi sĩ trời oanh lượn
Suối bạc chiêu hiền đất yến phiêu
Vẻ thiện người giàu xa mãi nhớ
Già lam khói tỏa quyện hương chiều


ĐỖ HỮU LỘC - Phú Yên
Ảnh Sông Đà Rằng


BÀI XƯỚNG
MÊ LẦM

Mê hồng ảo sắc kiếp phù sinh
Tím khẩu trần lao trượt ngã sình
Bán mạng trao thân vàng quỷ dữ
Mua sầu gửi Ý bạc thần linh
Râu xanh ngục thất bài gian lận
Tóc đỏ nhà thương cướp trá hình
Tỉnh giấc kê vàng ra mộng giả
Ô chàm hối cải trước vô minh

ĐỖ HỮU LỘC
*******************
Hồng , Tím , Vàng , Bạc , Đỏ , Xanh , Vàng , Chàm

BÀI HỌA
MỘNG ĐỜI
Cuộc sống LAM choàmg khổ chúng sinh
ĐEN thui như thể giữa bao sình
Ứớc ao HỒNG thắm ngày khai nguyệt
Hy vọng XANH nồng buổi mở linh
Sự nghiệp chớp lòe thêm ĐỎ vận
Công danh tỏa sáng lại DƯƠNG hình
Đường thơ GHI lại niềm vui thỏa
Để mãi sông đời thẫm BIẾC minh

HANSY
Lam , Đen , Hồng , Xanh , Đỏ , Dương , Ghi , Biếc
Bài Xướng: MỜI BẠN
Hội thơ Đường luật Nghệ An ta
"Nối bút tiền nhân" tiến vững đà
Bát cú trau vần ngời tác phẩm
Thất ngôn chuốc ý đẹp bài ca
Giao lưu đàm luận khắp muôn xứ
Xướng họa tao đàn tới nẻo xa
Trải rộng chiếu thơ mời bạn đến
Chung vui hòa nhịp điệu quê nhà.
Công Giao - Nghệ An 


 **************
Bài họa
TRỌNG NGHĨA NHÀ

Nhuệ khí tao đàn hội chúng ta
Cầu cao bến rộng bước theo đà
Đường kim nhã chữ hòa âm hát
Lối cổ thanh vần hợp xướng ca
Mộng đẹp câu hò người bản xứ
Mơ tình khúc vọng khách phương xa
Cây vườn quả ngọt mời anh đến
Núi thảo đồi thơm trọng nghĩa nhà

ĐỖ HỮU LỘC
PHẬT TRẮNG

Thu gầy nắng úa giọt tương tư
Thỉnh tổ Năng nhơn pháp đoạn trừ
Lảo đảo duyên trần đời lữ thứ
Bềnh bồng thoát tục cõi chân như
Lăng xăng lưỡi động gây phiền dữ
Vững trụ tim nhàn tạo phước dư
Liễu ngộ đêm nằm soi Phật xứ ( * )
Mùa trăng lá đổ dậy tâm từ


 ĐỖ HỮU LỘC




(*) Chùa Long sơn Nha trang
LÒNG SÔNG QUÊ MẸ

Lem lém mố cầu chảy xuyến xao
Cỏ trôi xào xạc vịt khua sào
Cằn khô võng đáy cò con đẹt
Ngập nước bao bờ ngỗng lớn cao
Ruộng quẩn dòng xoay chìm sóng vỗ
Đồng quanh khúc nổi cuộn ba đào
Lòng sông chở lá mùa thu rụng
Lóng lánh hôn hoàng nhựa đất trao


ĐỖ HỮU LỘC
THAO THỨC MỘT MÌNH 

Trở giấc buồn rơi giọt lệ tràn
Sao trời giỡn cợt kiếp hồng nhan
Duyên lo ngọn lửa nhen rồi tắt
Phận sợ bông hoa nở sẽ tàn
Nghĩa mỏi tim sầu đau cõi thế
Tình mòn trí khổ xót nhân gian
Con thuyền lạc bến trong vòng đục
Bỡ ngỡ thân hiền phấn mộng tan 


ĐỖ HỮU LỘC

MÚA LÂN 

Trời trăng gió mát trẻ quây quần
Tổ chức nô đùa múa giữa sân
Phủ phục đuôi xòe lân bái chủ
Nhào lăn quạt vẩy địa nghênh thần
Cờ bay bộ tấn trừng hai mặt
Trống giục Mai Hoa (*) nhảy bốn chân
Nao nức cắc tùng vang ngõ nhỏ
Niềm vui lạc thú vọng xa gần


ĐỖ HỮU LỘC
(*) mai hoa thung : kỳ lân nhảy trụ
ĐÓA HOA HỒNG

Thương hồng phong nhụy tri âm
Môi mơn cánh mượt ươm mầm hoa xinh
Huyền cơ rực rỡ son tình
Động tiên lạc giống hồn trinh cho người

ĐỖ HỮU LỘC
HÃO HUYỀN VONG

Săn tìm ngọc quý tổ hoài mong
Sóng dập vùi thân lũ cáy còng
Vuốt mặt Cao Biền gieo bão táp
Che đầu Mã Viện rắc cuồng phong
Vua Nam dựa núi sông liên thủ
Nước Việt nhờ non biển hộ phòng
Tử địa anh hùng dâng kế sách
Cơ đồ bá chủ hão huyền vong !

ĐỖ HỮU LỘC 

Giang Tử Vân Họa:
CHÍ KHÍ NGÀN THU

Tự chủ bao đời vẫn đợi mong
Lòng gian bội phản lũ cua còng
Há mê Mã Viện chôn đồng trụ
Chả tín Cao Biền gọi vũ phong
Giữ mốc trời Nam bờ cõi lập
Phân ranh đất Việt ải biên phòng
Ngàn thu sử sách còn lưu hậu
Trắc Nhị dương cờ giặc Bắc vong.

GTV
HỌA
ĐÊM TRUNG THU
Lầu son mắt ngọc đếm sao trời
Hợp phố trăng nằm gió lộng khơi
Chấp chới đèn lồng treo khắp chốn
Chờn vờn áo hội dạo muôn nơi
Tình ơi rộng lượng xin ngồi mãi
Ái hỡi dài thêm chớ bỏ rời
Quấn quýt kề môi hồn nguyệt thẹn
Lầu son mắt ngọc đếm sao trời

ĐỖ HỮU LỘC
************
SAO THU

Những hạt kim cương đậu giữa trời
Thu còn bay nhảy tận ngàn khơi
Cà phê nhỏ giọt sao rời chốn
Điếu thuốc buông tàn gió rẽ nơi
Trở gót mùi da dường thoảng lại
Quay lưng vị lưỡi đọng không rời
Binh mình ló dạng đà che lấp
Những hạt kim cương đậu giữa trời

Segonzac
05.09.16

BSD
KÍNH KHINH
Trời cho sáng suốt để soi mình
Cái trí phân rành chuyện trọng khinh
Nhắm tít khi nghe người xiểm nịnh
Gật gù lúc thấy kẻ đồng minh
Tương lai xám ngắt thời vô định
Hiện tại đen thui chuyện bất bình
Cao cả nào đâu còn đáng kính?
Chui lòn đục khoét ngẫm mà kinh!

Lưu Xuân Cảnh – 04.9.2016
HỌA
NHÌN KHINH
Đắc lộc nhìn xem dõi phận mình
Tú tài thi rớt bạn bè khinh
Đầu quan đút lót làm xiêu nịnh
Thứ cẩu xơi bòn việc biện minh
Quá khứ mờ lu tâm chẳng định
Hoàn lai tắt bóng trí không bình
Nghề tham trống rỗng thầy ai kính
Béo trục thân tròn để tiếng kinh

ĐỖ HỮU LỘC
TANG THƯƠNG
Lạnh ngắt bờ sông cỏ dập dềnh
Trống kèn rũ rượi gió buồn tênh
Tha ma lẩn quẩn chiều nghiêng ngửa
Bãi vắng vòng quanh tối gập gềnh
Lạc xứ gian nan hồn vất vưởng
Lao trần khốn nạn xác lênh đênh
Sinh ly tử biệt lòng xúc cảm
Biển sóng trào dâng nổi bập bềnh

ĐỖ HỮU LỘC
CHÚ TIỂU
Ráng hồng lam tím trải đường đê
Chú tiểu làng bên hớn hở về
Chuối nải âm thầm thơm nghĩa đạo
Khoai gùi lặng lẽ đẹp tình quê
Tâm thành đọc sách lời Sư ngộ
Pháp bảo trì kinh tiếng Phật thề
Tóc chởm già lam tu tịnh độ
Duyên lành trí tuệ thoát vòng mê

ĐỖ HỮU LỘC
Còn duyên kẻ đón người đưa
Hết duyên đi sớm về trưa một mình
CA DAO
CÒN mơ gì nữa chàng ôi !
DUYÊN xưa lạc nẻo bên đồi mộng du
KẺ tơ giăng mắc sương mù
ĐÓN tia nắng úa tàn thu hững hờ
NGƯỜI dưng vô cảm thờ ơ
ĐƯA khăn lau mắt tình khờ chớm yêu
HẾT thời nguyệt thẹn hoa chìu
DUYÊN đơn cô quạnh đìu hiu ác tà
ĐI tìm bóng cũ ngày qua
SỚM mai đồng vắng cửa nhà đen thui
VỀ khuya lặng lẽ bùi ngùi
TRƯA tròn bóng xế lưng gùi khoai nươn
MỘT thời nổi tiếng nàng hương
MÌNH son da phấn môi hường tàn phai

ĐỖ HỮU LỘC

Thứ Bảy, 3 tháng 9, 2016

NHỚ CON 

- " Đếm bao nhiêu thu mà con chưa về "


Bóng chiều vời vợi cánh chim xa
Ếch nhái đồng đêm ánh lửa tà
Chướng núi lưng mòn thương bản vắng
Mưa rừng gối mỏi nhớ phồn hoa
Đau đời ngậm đắng lầy chân trẻ
Buốt phận trầm cay đọng mắt già
Ngõ sụt sùi vương gường trống trải
Gieo neo gió tạt đẫm hiên nhà !


ĐỖ HỮU LỘC 

Bài họa
CHỜ CON 

Mây bàng bạc phủ phía đồi xa
Lối cũng dần chen thẫm ánh tà
Mắt dõi đường thôn mùa Hạ ghé
Chân lần bậc cửa tiết Thu qua
Quê nghèo mãi hụt vây đời trẻ
Cảnh khó hoài dư bủa phận già
Gió quyện thềm giông chừng bão nổi
Đìu hiu bóng Mẹ dưới sân nhà


Segonzac
01.09.16
BSD
CHUYỂN ĐỘNG

Trồng gieo nhiễu loạn chu kì
Ngàn hoa cảnh vật thiên di chuyển mình
Muôn loài mở cánh mưu sinh
Chim nuông gặp gỡ giao tình yêu nhau


Bình minh điểm phấn tô màu
Phất phơ đồng cỏ bờ lau mây tràn
Bên đồi nắng gội sương tan
Con sâu bỏ kén miên man trên cành


Noãn hồng hé nụ chòi xanh
Hóa thân cánh bướm duyên lành anh trao
Mùa Đông mở khóa Xuân đào
Lòng sông thầm chảy nao nao vui buồn


-'' Tình yêu như cánh chuồn chuồn "
Mây mưa tán tụ như luồng gió bay
Tiếng đàn tơ tưởng từng ngày
Thời gian cô động người xây mộng hồng


Cái cò lặn lội trên đồng
Thuyền ngư cỡi sóng tiều ông lên ngàn
Lao mình vào chuỗi gian nan
Thoi đưa con nhện giăng màn võng tơ


Ngàn năm tay lưới dật dờ
Sông sâu tăm cá lơ mơ chim trời
Hoàng hôn ráng đỏ trùng khơi
Gió đông rờn rợn máu rơi não lòng


Mưu sinh duyên nợ long đong
Thân cò cứ lặn phận còng còng bươi
Lênh đênh kiếp sống đò ơi
Bao nhiêu bạc bẽo chơi vơi giữa dòng


ĐỖ HỮU LỘC

Thứ Ba, 30 tháng 8, 2016

CỌP SỞ THÚ
Gặm một khối căm hờn trong cũi sắt
Ta nằm dài trông ngày tháng dần qua
Nhớ rừng thơ Thế Lữ
GẶM miếng xương tàn mắt mỏi trông
MỘT thân rực lửa sắc vằn đồng
KHỐI thù quặn thắt gầm gừ rống
CĂM hận cồn cào sám sấm giông
HỜN xích tung vồ chân lỗng ngỗng
TRONG xiềng nổi giận bụng phờ phồng
CŨI treo thịt nhử làm trò khống
SẮT vuốt tê chùng bó buột ông

ĐỖ HỮU LỘC

( Xướng )
CHÀO NGƯỜI MỚI
Tái nhợt khuôn trăng mặt héo mòn
Thân buồng chuối rũ ủ cây non
An bài đợi tháng ôm lòng mẹ
Phúc phận mong ngày trở dạ con
Gắng sức co mình nâng khiếm khuyết
Chùng hơi giãn bụng đỡ vuông tròn
Khai hoa nở nụ chào người mới
Đất đỏ lên mầm đẹp dấu son

ĐỖ HỮU LỘC
( Bài họa )
TẤC LÒNG
Bao nhiêu khó nhọc núi sông mòn
Máu thịt luôn dành dưỡng lộc non
Ấp áp mưa xuân đầy mắt ngọc
Nồng nàn gió hạ mát lòng con
Tình mang chín tháng tình càng nặng
Hiếu trả trăm năm hiếu chửa tròn
Mãi tạc trong đời cao nghĩa mẹ
Hai hàng lệ ngấn mặn lòng son.
GTVpy
( Xướng )
CHÀO NGƯỜI MỚI
Tái nhợt khuôn trăng mặt héo mòn
Thân buồng chuối rũ ủ cây non
An bài đợi tháng ôm lòng mẹ
Phúc phận mong ngày trở dạ con
Gắng sức co mình nâng khiếm khuyết
Chùng hơi giãn bụng đỡ vuông tròn
Khai hoa nở nụ chào người mới
Đất đỏ lên mầm đẹp dấu son

ĐỖ HỮU LỘC
( Bài họa )
TẤC LÒNG
Bao nhiêu khó nhọc núi sông mòn
Máu thịt luôn dành dưỡng lộc non
Ấp áp mưa xuân đầy mắt ngọc
Nồng nàn gió hạ mát lòng con
Tình mang chín tháng tình càng nặng
Hiếu trả trăm năm hiếu chửa tròn
Mãi tạc trong đời cao nghĩa mẹ
Hai hàng lệ ngấn mặn lòng son.
GTVpy
NGUYỆT LẦU

Nhú lặn đầm môn vọng nguyệt lầu
Mây trời sắc đỏ nhuộm sa châu
Hoa đan mật ngọt cầm giai ngẫu
Lá trút hương tình họa bích câu
Biển mát điền viên tình ý hợp
Trăng thanh tụ hội nghĩa tâm đầu
Đầu tiên bóng tỏa miền yêu dấu
Nhú lặn đầm môn vọng nguyệt lầu

ĐỖ HỮU LỘC
BIỂN CHIỀU

Cát mịn hương nồng biển mặn môi
Âm ba gió cuộn sóng liên hồi
Phiêu bồng bản nhạc ru đầu võng
Lãng mạng thơ tình hát cạnh nôi
Trộn sắc mây vàng lam tím núi
Pha màu nước bạc trắng xanh đồi
Tà dương lặng lẽ chìm quang ảnh
Lảo đảo thuyền neo bến bãi bồi


ĐỖ HỮU LỘC

Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2016

Kỷ niêm cùng bạn thơ
( Xướng )
HOA TRINH NỮ
Bẽn lẽn chờ ai ở mé đường
Vì chàng chẳng sợ nỗi phong sương
Xòe hoa níu gót văn nhân hội
Cụp lá cào tay tục tử phường
Tiết hạnh nương mình nơi cảnh vắng
Đoan trang náu phận cõi vô thường
Lòng son sớm gửi về phương ấy
Đợi buổi tương phùng thỏa nhớ thương
21/09/2015
P.H.H
******
( Họa )
HOA TRINH NỮ

Bông xinh bé nhỏ mọc ven đường
Phận nữ bên đời móc đẫm sương
Lá động đùa tay trêu cậu tỉnh
Hoa im giỡn mặt chọc cô phường
Thân mềm thoát nạn vì tình cảnh
Rễ cứng mưu sinh bởi mộng thường
Nhẹ mở màng xanh màu nhụy trắng
Yêu thầm cánh gió gửi niềm thương
ĐỖ HỮU LỘC

Thứ Ba, 23 tháng 8, 2016



CHUÔNG GIÓ
La đà khắc khoải nhịp âm thanh
Lạc gió leng keng điểm giấc lành
Lặn ngụp trầm tư huyền mắt biếc
Trôi chìm lắng dịu bạc đầu xanh
Đo thời loáng bụi buông tơ tóc
Đếm khắc loang rêu thả sợi mành
Vọng tiếng khua đều đêm tịch mịch
Nhẹ nhàng hơi thở tựa mong manh
ĐỖ HỮU LỘC



THU THƠ
Trở tiết thu hiền gió lả lơi
Sông xưa ảo ảnh nước mây trời
Hồn say sợ mất nàng Thu Nguyệt
Ôm mảnh trăng vàng chết giữa khơi (*)
*
Vọng khát thu nàng uống rượu suông
Tròn trăng tóc liễu gió trăng suồng (*)
Nghiên sầu máu đọng se đầu bút
Mặc Tử tay mòn ý cứ tuông !
*
Cảm tác lời thơ nghĩ đến nhau
Thiên đường phú vị để ngày sau
Hồn mơ lắng đọng lời thu nói
Viên ngọc nhân gian đượm sắc màu
*
Nhìn cảnh mộng thường bóng nước soi
Buồn cho trăng rụng dạ bồi hồi
Đêm xao xác lá người thiên cổ
Quặn thắt ân tình thấy nhỏ nhoi !
ĐỖ HỮU LỘC