THU THƠ
Trở tiết thu hiền gió lả lơi
Sông xưa ảo ảnh nước mây trời
Hồn say sợ mất nàng Thu Nguyệt
Ôm mảnh trăng vàng chết giữa khơi (*)
*
Vọng khát thu nàng uống rượu suông
Tròn trăng tóc liễu gió trăng suồng (*)
Nghiên sầu máu đọng se đầu bút
Mặc Tử tay mòn ý cứ tuông !
*
Cảm tác lời thơ nghĩ đến nhau
Thiên đường phú vị để ngày sau
Hồn mơ lắng đọng lời thu nói
Viên ngọc nhân gian đượm sắc màu
*
Nhìn cảnh mộng thường bóng nước soi
Buồn cho trăng rụng dạ bồi hồi
Đêm xao xác lá người thiên cổ
Quặn thắt ân tình thấy nhỏ nhoi !
Sông xưa ảo ảnh nước mây trời
Hồn say sợ mất nàng Thu Nguyệt
Ôm mảnh trăng vàng chết giữa khơi (*)
*
Vọng khát thu nàng uống rượu suông
Tròn trăng tóc liễu gió trăng suồng (*)
Nghiên sầu máu đọng se đầu bút
Mặc Tử tay mòn ý cứ tuông !
*
Cảm tác lời thơ nghĩ đến nhau
Thiên đường phú vị để ngày sau
Hồn mơ lắng đọng lời thu nói
Viên ngọc nhân gian đượm sắc màu
*
Nhìn cảnh mộng thường bóng nước soi
Buồn cho trăng rụng dạ bồi hồi
Đêm xao xác lá người thiên cổ
Quặn thắt ân tình thấy nhỏ nhoi !
ĐỖ HỮU LỘC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét