Thứ Ba, 30 tháng 8, 2016

CỌP SỞ THÚ
Gặm một khối căm hờn trong cũi sắt
Ta nằm dài trông ngày tháng dần qua
Nhớ rừng thơ Thế Lữ
GẶM miếng xương tàn mắt mỏi trông
MỘT thân rực lửa sắc vằn đồng
KHỐI thù quặn thắt gầm gừ rống
CĂM hận cồn cào sám sấm giông
HỜN xích tung vồ chân lỗng ngỗng
TRONG xiềng nổi giận bụng phờ phồng
CŨI treo thịt nhử làm trò khống
SẮT vuốt tê chùng bó buột ông

ĐỖ HỮU LỘC

( Xướng )
CHÀO NGƯỜI MỚI
Tái nhợt khuôn trăng mặt héo mòn
Thân buồng chuối rũ ủ cây non
An bài đợi tháng ôm lòng mẹ
Phúc phận mong ngày trở dạ con
Gắng sức co mình nâng khiếm khuyết
Chùng hơi giãn bụng đỡ vuông tròn
Khai hoa nở nụ chào người mới
Đất đỏ lên mầm đẹp dấu son

ĐỖ HỮU LỘC
( Bài họa )
TẤC LÒNG
Bao nhiêu khó nhọc núi sông mòn
Máu thịt luôn dành dưỡng lộc non
Ấp áp mưa xuân đầy mắt ngọc
Nồng nàn gió hạ mát lòng con
Tình mang chín tháng tình càng nặng
Hiếu trả trăm năm hiếu chửa tròn
Mãi tạc trong đời cao nghĩa mẹ
Hai hàng lệ ngấn mặn lòng son.
GTVpy
( Xướng )
CHÀO NGƯỜI MỚI
Tái nhợt khuôn trăng mặt héo mòn
Thân buồng chuối rũ ủ cây non
An bài đợi tháng ôm lòng mẹ
Phúc phận mong ngày trở dạ con
Gắng sức co mình nâng khiếm khuyết
Chùng hơi giãn bụng đỡ vuông tròn
Khai hoa nở nụ chào người mới
Đất đỏ lên mầm đẹp dấu son

ĐỖ HỮU LỘC
( Bài họa )
TẤC LÒNG
Bao nhiêu khó nhọc núi sông mòn
Máu thịt luôn dành dưỡng lộc non
Ấp áp mưa xuân đầy mắt ngọc
Nồng nàn gió hạ mát lòng con
Tình mang chín tháng tình càng nặng
Hiếu trả trăm năm hiếu chửa tròn
Mãi tạc trong đời cao nghĩa mẹ
Hai hàng lệ ngấn mặn lòng son.
GTVpy
NGUYỆT LẦU

Nhú lặn đầm môn vọng nguyệt lầu
Mây trời sắc đỏ nhuộm sa châu
Hoa đan mật ngọt cầm giai ngẫu
Lá trút hương tình họa bích câu
Biển mát điền viên tình ý hợp
Trăng thanh tụ hội nghĩa tâm đầu
Đầu tiên bóng tỏa miền yêu dấu
Nhú lặn đầm môn vọng nguyệt lầu

ĐỖ HỮU LỘC
BIỂN CHIỀU

Cát mịn hương nồng biển mặn môi
Âm ba gió cuộn sóng liên hồi
Phiêu bồng bản nhạc ru đầu võng
Lãng mạng thơ tình hát cạnh nôi
Trộn sắc mây vàng lam tím núi
Pha màu nước bạc trắng xanh đồi
Tà dương lặng lẽ chìm quang ảnh
Lảo đảo thuyền neo bến bãi bồi


ĐỖ HỮU LỘC

Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2016

Kỷ niêm cùng bạn thơ
( Xướng )
HOA TRINH NỮ
Bẽn lẽn chờ ai ở mé đường
Vì chàng chẳng sợ nỗi phong sương
Xòe hoa níu gót văn nhân hội
Cụp lá cào tay tục tử phường
Tiết hạnh nương mình nơi cảnh vắng
Đoan trang náu phận cõi vô thường
Lòng son sớm gửi về phương ấy
Đợi buổi tương phùng thỏa nhớ thương
21/09/2015
P.H.H
******
( Họa )
HOA TRINH NỮ

Bông xinh bé nhỏ mọc ven đường
Phận nữ bên đời móc đẫm sương
Lá động đùa tay trêu cậu tỉnh
Hoa im giỡn mặt chọc cô phường
Thân mềm thoát nạn vì tình cảnh
Rễ cứng mưu sinh bởi mộng thường
Nhẹ mở màng xanh màu nhụy trắng
Yêu thầm cánh gió gửi niềm thương
ĐỖ HỮU LỘC

Thứ Ba, 23 tháng 8, 2016



CHUÔNG GIÓ
La đà khắc khoải nhịp âm thanh
Lạc gió leng keng điểm giấc lành
Lặn ngụp trầm tư huyền mắt biếc
Trôi chìm lắng dịu bạc đầu xanh
Đo thời loáng bụi buông tơ tóc
Đếm khắc loang rêu thả sợi mành
Vọng tiếng khua đều đêm tịch mịch
Nhẹ nhàng hơi thở tựa mong manh
ĐỖ HỮU LỘC



THU THƠ
Trở tiết thu hiền gió lả lơi
Sông xưa ảo ảnh nước mây trời
Hồn say sợ mất nàng Thu Nguyệt
Ôm mảnh trăng vàng chết giữa khơi (*)
*
Vọng khát thu nàng uống rượu suông
Tròn trăng tóc liễu gió trăng suồng (*)
Nghiên sầu máu đọng se đầu bút
Mặc Tử tay mòn ý cứ tuông !
*
Cảm tác lời thơ nghĩ đến nhau
Thiên đường phú vị để ngày sau
Hồn mơ lắng đọng lời thu nói
Viên ngọc nhân gian đượm sắc màu
*
Nhìn cảnh mộng thường bóng nước soi
Buồn cho trăng rụng dạ bồi hồi
Đêm xao xác lá người thiên cổ
Quặn thắt ân tình thấy nhỏ nhoi !
ĐỖ HỮU LỘC
ĐOẢN KHÚC
Đoản khúc ngày dài gót lãng du

Rừng thông trở tiết tiếng chim gù

Triền sông cỏ nhạt vàng miền hạ

Dọc núi sương nhòa tím chốn thu



Sấm chớp đồi hoang tai vịt điếc


Mây mưa bãi vắng mắt nai mù


Âm thanh dấy động gieo vần vũ


Trút cạn tâm tình bóng nguyệt lu
ĐỖ HỮU LỘC
THU BUỒN
Lối cũ em chờ đợi dáng ai
Ba trăng lẻ bóng cửa then cài
Trà thương bạn hữu tình vui nhộn
Rượu nhớ tri âm nghĩa tiếu hài
Quạnh quẽ mây sầu tia nắng ngắn
Đìu hiu gió tủi giọt sương dài
Khẳng khiu trơ trọi thu buồn quá
Thức dõi sao trời lạnh ướt vai
ĐỖ HỮU LỘC


SAO RƠI
( Bài Xướng )
Một ánh nhòa rơi bóng quế tàn
Lưng chừng bụi lấp kiếp hồng nhan
Lờn vờn xế vãng rung vần điệu
Lởn vởn hoàng hôn trổi tiếng đàn
Lặng lẽ trời nghiêng mây nước tụ
Tần ngần gốc ngã gió băng tan
Ngọc ngà thanh thản soi thi tứ
Nghĩ thẹn người xưa chốn suối ngàn !
ĐỖ HỮU LỘC
( Bài họa )
HOÀI CỔ
Văn minh đạo đức đã suy tàn
Hổ thẹn vô cùng với Khổng Nhan
Gõ phách song lan tìm nốt nhạc
Rung dây độc cổ thử âm đàn
Rừng tòng thủơ trước rồng mây hội
Ngõ trúc bây giờ bão gió tan
Thức trọn đêm nay ngồi quán tưởng
Chờ mai nắng sớm đẹp non ngàn
18/8/2016
TIỂU LINH TÔN
( Bài họa )
TRĂNG MUỘN
Canh năm tiếng mõ báo đêm tàn
Thục nữ vươn mình điểm sắc nhan
Nghĩa bút thanh tao tìm bạn ngọc
Lòng thơ nhã nhặn gửi cung đàn
Trầm mê số phận trời cao thấp
Thổn thức duyên tình buổi hợp tan
Có hỏi thuyền trăng về kịp lúc
Ngoài song gió ruổi đón mây ngàn.
Giang Tử Vân

Thứ Tư, 17 tháng 8, 2016

NGHĨA TRỌNG , TÌNH THÂM
Duyên tạo hóa , an bài sinh tử
Đạo nhân sinh , nghĩa trọng tình thâm
Vu lan trăng sáng đêm rằm
Ầu ơ lòng mẹ võng nằm đưa nôi
Đời cực khổ vun bồi kiếm sống
Bán tảo tần vất vả vì con
Lưng còng nắng sạm da mòn
Hy sinh lặng lẽ sắt son bên chồng
Quên điểm phấn niềm vui hưởng thụ
Trái tim ngời đẹp tựa sao mai
Bôn ba gồng gánh đường dài
Tiếng ve , tiếng bấc đôi vai chai sần
Gương hiếu hạnh người xưa giữ vẹn
Tấm lòng son nguyệt rạng trên cao
Thu vàng lá động xôn xao
Bên tình , bên hiếu bên nào cũng thơm
ĐỖ HỮU LỘC
BÀ CÒNG
Âm thầm khổ độc cảnh đêm hôm
Tóc trắng liêu xiêu tựa cửa dòm
Gió chướng vườn lầy đi thấp thỏm
Mưa rào mái dột ở lom khom
Làng trên áo lá nhìn mom móm
Chợ dưới liều tranh ngó thập thòm
Sáng sớm rụt rè đau lại ốm
Bà còng lặng lẽ chẳng ai nom
ĐỖ HỮU LỘC
TRÁI TIM ĐAU
Hạt bụi trần vương vào khóe mắt
Nắng mưa chiều tơi tả hồn hoa
Lau lệ buồn không thể xóa nhòa
Con tim đau lạnh lùng tê tái
Tình xa rồi một thời hoang dại
Làn môi mềm khao khát nụ hôn
Nhớ thu xưa người đến cô thôn
Nhà bên sông có bóng anh thao thức
Ngọn gió nồm đồng cỏ xanh rạo rực
Ôm vai em ấp ủ những lời thơ
Mắt đăm chiêu làn khói thuốc hương mờ
Trao câu nói gừng cay muối mặn...
Ta yêu nhau vào đêm trường giá lạnh
Bụi sông hồ còn gánh nặng hai vai
Thương tình em bát nước chia hai
Vắng bóng anh ngày dài vô tận
Có đêm chờ em buồn , em giận
Anh đền em lời năn nỉ bao dung
Em nằm suy ảo ảnh cứ mông lung
Điều muốn nói cõi lòng chưa tỏ hết
Ánh sao rơi bầu trời như nghiêng lệch
Lời yêu đương đọng chua chát đầu môi
Nửa trăng khuya rơi rụng bên đồi
Anh biền biệt bao mùa thu hiu hắt
ĐỖ HỮU LỘC
CÀI HOA HỒNG TRẮNG
Mừng Lễ Vu Lan - Báo hiếu

Một đời bảo bọc khổ vì con
Máu đỏ buồng tim vẹn nghĩa tròn
Nhắm mắt hồn mây về cõi nước
Ngẩn đầu bóng hạc vãng bờ non
Vu lan góc ngõ trời se sắt
Kiết hạ sân chùa đất nhũ son
Chín chữ cù lao (*) tình chót vót
Cài hoa trắng nở mẹ không còn !

ĐỖ HỮU LỘC


XA QUÊ
Quê nhà nắng nhạt cỏ dầm sương
Bỏ mặc triền sông dậy sóng cường
Bến dọc buâng khuâng lòng miễn cưỡng
Đò ngang lưỡng lự dạ còn vương
Mười năm trói chặc dây tình vướng
Một buổi xa rời món nợ thương
Ngõ héo thu vàng rơi vất vưởng
Hành trang ấp ủ bước lên đường

---------------------
THỜI THƠ ẤU
Chôn vùi nghĩa nặng biển tình thâm
Cắt ruột lòng đau chuỗi lặng thầm
Vứt bỏ lãng quên thời nắng ấm
Xa lìa hờ hững buổi mưa râm
Nồi cơm đất mẹ sờn khô hẩm
Miếng thịt quê cha rách ướt dầm
Trả nợ gia đình mòn gót Tấm
Nhà Ga phố thị bước thăng trầm
ĐỖ HỮU LỘC


ÁO DÀI ƠI
Tóc thề óng ả thả bờ vai
Guốc mộc hồn quê vạt áo dài
Thắm kết son vàng khuôn diễm lệ
Tươi giao gấm ngọc thước trang đài
Thuyền quyên mộng mị xanh dòng liễu
Quân tử mơ màng biếc giống mai
Đượm sắc đường cong lưu luyến ái
Yêu kiều trẻ đẹp rộn lòng ai
ĐỖ HỮU LỘC


TÌNH ĐẦU
Mắt lụy đời trai cũng tại mình
Si hoài dáng nhỏ thuở còn xinh
Tương tư mấy dịp chan hòa ái
Hụt hẫng bao phen đối nghịch tình
Má thắm nồng nàn hương sắc tỏa
Môi hồng cháy bỏng vị hương trinh
Đêm về ngủ mớ ôm người ngọc
Biếc nụ tầm xuân đẹp vóc hình
ĐỖ HỮU LỘC


TUỔI THƠ
Mây vần vũ vầng dương chạy cút bắt
Trời tối sầm ánh chớp bừng theo
Gió lao xao rơi giọt nước mừng reo
Nghe lộp bộp rung rinh tàu lá chuối
Vẻ mát lành cơn mưa rào nửa buổi
Lúa mơ xanh dòng sữa trổ bông
Xua nắng hanh bức rức oai nồng
Tuổi thơ hát đồng dao vui vẻ
Mưa râm râm dung dăng dung dẻ
Ùa ra sân tắm giỡn kỳ khôi
Tranh với anh máng nước tắm hoài
Lời văng vẳng bao niềm vui thương mến
Ngút xa xăm em còn mơ đến
Vẻ vô tư ngày tháng thần tiên
Chơi ô quan , đánh đáo , tán tiền
Nghe tiếng mưa mắt tìm về quá khứ !
ĐỖ HỮU LỘC
TIẾNG RU CON
Lắng dịu lời ru khổ một đời
Thâm trầm câu hát lá thu rơi
Sương non vời vợi êm đềm đất
Gió biển lê thê mượt mát trời
Lẫm đẫm ao vườn rau tím nụ
Dùi mài ruộng lúa mắm vàng tơi
Thương chồng bếp lửa lùa rơm khói
Dụi mắt chan cơm vị đắng lời
ĐỖ HỮU LỘC

CÚNG THẦN TÀI THỔ ĐỊA
Ngũ quả hương hòa khói quyện bay
Thành tâm khấn nguyện đất trời này
Giao mùa được thóc xua con rủi
Giáp hạt thành tiền rước cái may
Ý thức uy nghi người xếp đặt
Niềm tin tín cẩn chủ chưng bày
Làm ăn khá khẳm nhà nhà cúng
Mãi mãi Thần tài thổ địa say !
ĐỖ HỮU LỘC
Xướng :
NGÀY TẬN THẾ...?

Tận thế chôn vùi lũ ác gian
Bày mưu cướp đảo mộng tham tàn
Vươn vòi bạch tuộc trò hung hãn
Thọc lưỡi bò đen thói dã man
Phán quyết còn to mồm ngạo mạn
Tuyên tòa vẫn lớn họng nghênh ngang
Trời căm đất hận quân cuồng Hán
Biển dập trôi chìm kế hão tan!

Cư Nguyễn

Họa :

CHUNG LÒNG 

Chung lòng cắt lưỡi bọn tà gian
Cội rễ ngàn sau chẳng lụi tàn
Tộc họ Thần Nông trừ đại hãn
Tông đường Lạc Việt phá quân man
Biên thùy quỷ tạo trò kiêu mạn
Lãnh hải ma làm chuyện trái ngang
Biển đảo thu dần về Đất Hán
Theo dòng thác lũ nước hòa tan

ĐỖ HỮU LỘC


Ý THU
Tại sao em không thả hồn bay bổng
Con người phải đâu sắt đá rong rêu ?
Yêu ghét nhau hai sớm một chiều
Tâm thiện nguyện duyên lành dầu dãi
Vật chất chìm trong phù du tự tại
Tại sao quên cảm ứng gió thu
Và nhớ chăng ... nức nở lời ru
Dùng nhạc khí đệm hòa tiếng thở
Thân run lên khi cánh hoa tàn nở
Xúc động hương trời dìu dặt miên man
Đặt cõi lòng thanh tịnh bình an
Đong từ ngữ một đời trải nghiệm
Để hồn thơ không bao giờ tắt liệm
Giữa không gian muôn sắc tím ngàn
Ánh trăng vàng núi bạc cỏ hoang...
Sông uốn khúc chảy vào lòng biển cả
Con bướm ong vẫn mơ hoa lơi lả
Ủ men say trong giấc ngủ thanh bình
Đón ánh hồng mát rượi bình minh
Vén mây xám cho mùa thu vào cửa ?
ĐỖ HỮU LỘC


Xướng:
BỌN TẮC-KÈ
TRÁO trở hình dung bọn tắc-kè
Nương hùa cảnh vật khéo lừa che
Chui lùm dạ hãi da vàng chóe
Núp bụi hồn kinh mắt đỏ lè
Cậy thế to mồm vênh bộ mẽ
Xu thời lớn họng nổ chiêu lòe
Theo chiều gió lụy, đời khinh rẻ
Thứ cỏ lòi đuôi phản bạn bè!
Cư-Nguyễn
Họa :
TƯỢNG ĐẤT
THAY tên đổi tướng cũng ông Kè
Giữ cửa trông chùa bóng lộng che
Lưỡi rắn nhe răng mình đỏ chóe
Đầu long trổ vảy miệng xanh lè
Chầu rìa bệ rạc hình tô vẽ
Ngất ngưỡng đài loan ảo ảnh lòe
Ruột tượng màu sơn nền đất rẻ
Thần thông quỳ lạy thoát đao bè...!
ĐỖ HỮU LỘC

Chủ Nhật, 7 tháng 8, 2016

NHỚ CHA
Cỏ chỗ cha nằm phủ đẫm sương
Nhòa hơi khói tỏa xót khôn nhường
Rời nơi sống tạm xa trần thế
Lánh chốn nương hờ biệt cõi dương
Vãn cảnh cung Trời trong vũ trụ
Du xuân đất Phật giữa vô thường
An nhiên thụ hưởng duyên lành định
Vẫn biểt nhưng lòng mãi nhớ thương.
ĐvK 15/7/16
Họa thơ Dang Khiem
NHỚ CHA
Đông về gió lạnh bủa màn sương
Bóng rũ phòng côi góc khiêm nhường
Sách quý đèn chong lời xử thế
Đàn yêu nguyệt tỏa vọng du dương
Phù sinh tạo hóa hư không trụ
Kiếp sống nhân sinh sự bất thường
Sở kiến kỳ duyên tâm tĩnh định
Nghe lời Phật thuyết trải lòng thương
ĐỖ HỮU LỘC


TIẾNG RU CON
Lắng dịu lời ru khổ một đời
Thâm trầm câu hát lá thu rơi
Sương non vời vợi êm đềm đất
Gió biển lê thê mượt mát trời
Lẫm đẫm ao vườn rau tím nụ
Dùi mài ruộng lúa mắm vàng tơi
Thương chồng bếp lửa lùa rơm khói
Dụi mắt chan cơm vị đắng lời
ĐỖ HỮU LỘC


SAO RƠI
Một ánh nhòa rơi bóng quế tàn
Lưng chừng bụi lấp kiếp hồng nhan
Lờn vờn xế vãng rung vần điệu
Lởn vởn hoàng hôn trổi tiếng đàn
Lặng lẽ trời nghiêng mây nước tụ
Tần ngần gốc ngã gió băng tan
Ngọc ngà thanh thản soi thi tứ
Nghĩ thẹn người xưa chốn suối ngàn !
ĐỖ HỮU LỘC