Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2015

NẮNG HẠN
( Lưỡng đầu xà )

Đông hòa nắng tỏa nhụy hoa đồng
Nóng bức trưa Hè ruộng nức bong
Ké rẫy người cày luôn cấy rẽ
Lòng cam kẻ thợ mãi làm công
Lá đòng vàng võ buồn lòng đá
Bông diếp hắt hiu khổ thiếp dong
Chú Thế cầu mưa hoài chớ thấy
Nông chèo hạn hán cứ neo chồng


ĐỖ HỮU LỘC
ĐÀN TỲ BÀ
Tưởng nhớ cụ Nguyễn Du

Đêm mơ nghe tiếng lạc lòng
Tỳ bà văng vẳng bên song nhớ người
Thương hoa lá đổ nguồn khơi
Trạc Tuyền ôm phận bên đời khổ đau
Tay gieo réo rắt nhiệm màu
Xuôi dòng suối bạc qua cầu tương tư
Khi nhanh hun hút từ từ
Chậm rơi sâu lắng anh thư hiện về
Phụng hoàng Tư Mã liền kề
Cung đình thấp thoáng sơn khê chập chùng


ĐỖ HỮU LỘC
RU TÌNH

Em ru tình ...trăng ngà nồng giấc điệp
Chốn lầu son nến lụn tóc rơi cài
Huyền không gian mắt ngọc sáng liêu trai
Ánh tinh tú nghiêng chao hờn nhấp nháy

 *
Em ru trăng theo mây trường lưu chảy
Ngất ngây say trong tiếng gió mơ hồ
Vàng triều ca trầm mặc Đế đô
Trắng Ngân hà hồn vi vu sắc bạc
*
Quá khứ trôi phiêu bồng cánh hạc
Duyên khuyết tròn tình trôi dạt về đâu
Thương ngàn năm con sóng bạc đầu
Nguyệt treo không lời ru mòn lối cỏ
 *
 Em ru tình gửi cõi lòng để ngỏ
Em ru trăng con phố nhỏ lặng yên

Vọng xa xăm thành cổ thức triền miên
Tình muôn thuở mắt viễn du ru mãi... 


ĐỖ HỮU LỘC
VÍA BỒ TÁT QUÁN THẾ ÂM

Bồ tát mẹ hiền ngưỡng mộ ơi
Tầm thinh phổ hiện tánh thương người
Từ bi cứu khổ an muôn cõi
Pháp thí ban vui tịnh khắp nơi
Sở nguyện duyên soi nhân đức hạnh
Tùy tâm quán chiếu nghĩa ân đời
Lời cầu cảm ứng vô biên giới
Tỏa rộng hào quang phúc rạng ngời


ĐỖ HỮU LỘC

Thứ Năm, 29 tháng 10, 2015

CÂY BỒ ĐỀ

Bồ đề vững chải trấn Linh sơn
Tịnh xá thiền tu vóc chẳng sờn
Thắm lá chòi xanh cần đại chúng
Tươi cành trái biếc mẫn chư tôn
Chân như tuyệt đỉnh truyền tâm pháp
Bất biến cao thâm ngộ Đạo tồn
Gốc quý từ xưa vườn phật bảo
Tán tròn che mát gợi lòng chơn 


ĐỖ HỮU LỘC

Thứ Sáu, 23 tháng 10, 2015


VÍ DẦU

Ví dầu trao nửa ánh trăng ngời
Cầm sắc hỷ hoan sáng bậu ơi
Để quả hồng xiêm mùa lễ cưới
Cho bông đỏ yếm tiết giao cười
Tròn mơ ước nguyện êm đềm đất
Vẹn ý hằng mong đẹp đẽ trời
Nguyệt thỏa bền lâu tình sống mãi
Duyên soi bước rạng cảnh yêu đời


ĐỖ HỮU LỘC

Thứ Năm, 22 tháng 10, 2015

CHÚC XUÂN

Vũ trụ quay vần bỏ phía sau
Đông buồn lạnh lẽo vết thương đau
Nồng mơn sắc nắng tươi nguyên đán
Thắm đượm màu hoa đẹp khởi đầu
Sáu chục năm chờ xuân gõ cửa
Mười hai tháng đợi én về mau
Nghỉ hưu cờ rượu vui hàng xóm
Nhắn bạn tao phùng tết gặp nhau


ĐỖ HỮU LỘC

Thứ Tư, 21 tháng 10, 2015

 NHẠT PHAI
 Xướng
Thề hẹn duyên tơ xa cách nhau
Làm thơ vơi bớt nỗi thương sầu
Mơ mơ thi họa thời còn trẻ
Ước ước viễn du thuở bạc đầu
Thi hữu thơ Đường nay nhạt dấu
Đồng song trung học đã phai màu
Tình yêu đồng cảm chờ không thấy
Định mệnh an bài đợi kiếp sau

THU HOÀI
***
ĐƯỢC MẤT
Họa
Nghịch lý duyên trời đối ngược nhau
Đàn ai lỡ nhịp trỗi cung sầu
Vần thơ lả lướt say mơ trẻ
Điệu nhạc lâm ly tỉnh mộng đầu
Ngọn lửa nồng ân tình đỏ dấu
Dòng sông nghĩa đậm ái xanh màu
Xin cây chớ nhạt thu tàn úa
Nguyệt lão cho người hưởng phúc sau
ĐỖ HỮU LỘC

 https://scontent-hkg3-1.xx.fbcdn.net/hphotos-xap1/v/t1.0-9/11148758_409511882579217_3331123607161743851_n.jpg?oh=4f4253eb8bd2af83acc0068996b53b09&oe=56CAC585

Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2015

CÂY LIỄU TRONG THƠ CA
Tặng ngày Phụ nữ VN 20-10
Liễu là loài hoa thể hiện sức mạnh trong sự yếu đuối . Cây liễu gắn liền trong thơ ca Việt nam như hình với bóng . Thơ Hồ xuân Hương
" Lắc lẻo cành thông cơn gió gật
Đầm đìa lá Liễu giọt sương gieo "
Loài liễu thường đồng hành với tâm trạng buồn rầu đau khổ , luôn mang tính lả lơi , dưới sự chi phối của mặt trăng . Thơ Hàn Mặc Tử
" Trăng nằm sóng soài trên cành Liễu
    Đợi gió thu về để lả lơi "
Liễu biểu tượng cho tình yêu của người phụ nữ, tình yêu bị ruồng bỏ , cách trở bơ vơ : , trong thơ Nguyễn Du
" Lơ thơ tơ Liễu buông mành
Con ong học nói trên cành mỉa mai ..."
Ông vua thơ tình Xuân Diệu bộc bạch nổi lòng cô đơn , trống vắng qua bài thơ : Mùa Thu tới " Rặng Liễu đìu hiu đứng chịu tang
Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng "
Trong tác phẩm chinh phụ ngâm , Đặng Trần Côn - Đoàn thị Điểm diễn Nôm như sau:
" Liễu Sen là thứ cỏ cây
Đôi hoa cũng dính , đôi cây cũng liền
Lộ Liễu tình duyên còn thế
Kiếp người sao nỡ chia tay "

Lộ Liễu : Từ Hán Việt dịch nghĩa là cây liễu ở bên đường . Có điển tích từ đời Chiến quốc
Xưa có chàng tên là Hàn Bằng làm quan ở nước Tống , vợ là Hà Thị có sắc đẹp khả ái làm cho Vua Tống mê mẫn muốn đoạt , bèn lập kế giam Hàn Bằng vào ngục thất cướp Hà Thị . Hà Thị không chịu thất tiết với chồng , bèn tự tử để lại huyết thư : cầu xin vua tha thứ và cho hai vợ chồng được cùng hợp táng với nhau chung một mồ . Vua Tống ghen tức không cho hợp táng , bắt chôn hai người hai nơi .
Được ít lâu sau trên hai nấm mồ mọc một cây liễu , thường có đôi chim uyên ương ban đêm xuất hiện trên cây kêu nghe rất thảm thương !
Cây liễu trong Đạo giáo thể hiện sức mạnh trong sự yếu đuối . Truyện thần thoại Nhật Bản có nói " Xương sống con người đầu tiên được  kết bằng cành liễu ! "  Và cành Liễu trong tay Quán thế âm bồ tát , dùng ban nước Cam lồ  cho khắp thế gian xanh tươi mát mẻ

Liễu còn thể hiện nét thanh khiết , tao nhã và tái sinh ra điều kỳ diệu , được văn chương , thi ca , nghệ thuật ca ngợi . Biểu tượng cho hòa bình , lòng kiên nhẫn và tính kiên trì như cây Phong Ba ngoài đảo Trường Sa , lấy nhu thắng cương , lấy nhược thắng cường .
ĐỖ HỮU LỘC
MẤT NIỀM TIN

Quỷ mượn áo thầy tu lừa hạ giới
Ma hù người non dạ cõi U minh
Trong rừng sâu đội lớp hổ trên mình
Yêng hùng đó vẫn hoàn lai cốt khỉ


Chân trời mới thoát thai bao niên kỷ
Được làm quan tộc họ đến nương nhờ
Thua vòng tay chịu thất sủng sa cơ
Chẳng thân thế cam đành thôi lỡ vận

Tay áp đặt trên bàn cân nghi vấn
Trót sinh ra chín tháng mười ngày
Người giàu sang quyền lực gặp may
Kẻ nghèo khó lông ngông cười chạy vạy

Hỏi khúc sông cuốn theo dòng nước chảy
Tìm chợ đời đánh mất niềm tin
Cho khói mây phong vũ lặng nhìn
Phép thông công lạc loài không điểm tựa

ĐỖ HỮU LỘC

Thứ Bảy, 17 tháng 10, 2015


Đánh đấm làm sao khỏi vỡ bình ?
Râu chìa  chú Thử cứ rung rinh
Miệng miu liếm láp nhìn thân thế
Mắt Tí long lanh ngó sự tình
Trót lọt ăn mau xơi vịt nướng
Chiù luồng háu đói muốt gà ninh
Thèm mồi trúng bẫy lồng giăng sẵn
Gặm nhắm thân tàn hết cổ nghinh

            Đỗ Hữu Lộc


Hữu Lộc Đỗ Chuột hối lộ mèo

Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2015

NGỤ NGÔN

Dấu ấn ngày xưa chẳng nhạt mờ
Ngôn từ cổ tích diễn thành thơ
Vì tình muỗi độc vay dòng máu
Bởi nghĩa chim hiền trả bạc cơ
Kiến khổ tha mồi năng dự trữ
Ve sang hát xướng hụt nương nhờ
Đời còn cọp khỉ tinh ranh đó
Của cải giành nhau núp cõi bờ !


ĐỖ HỮU LỘC


VỊ TỔ CHU VĂN AN

Vị tổ vang lừng bậc nghĩa nhân
Văn Trinh khiết ngọc giáo thanh bần
Danh nho sớ thảo run đầu thánh
Tuấn kiệt đao khai hoảng mặt Thần
Treo ấn áo quan về giảng dạy
Lập vườn gùi đạo ẩn chăn dân
Môn sinh núi Phượng sông Tô nhớ
Trí hiển anh tài vẹn chữ ân


ĐỖ HỮU LỘC


      

Thứ Năm, 15 tháng 10, 2015

HÀO KHÍ QUANG TRUNG

Trống trận hùng chinh giữ Bắc Hà
Kế dùng thần tốc đuổi Xiêm La
Tàn quân xác Mãn xanh gò Đống
Máu tướng cuồng Thanh đỏ Nhĩ hà
Nguyễn Huệ công thành dân ủng hộ
Lê triều thủ bại chúa bôn ba...
Mùa xuân Kỷ Dậu (1789 ) đào tươi lá
Vó ngựa cờ son giục nước nhà


ĐỖ HỮU LỘC

Thứ Tư, 14 tháng 10, 2015

MÙA HẠ THÂN THƯƠNG
BÀI 1
Bạn ơi .
Hồng đỏ phượng rơi nắng lững lờ
Tre làng hợp xướng tiếng ve cơ
Nồng hơi mốc nổi trường loang bóng
Bốc khói rêu phong lớp bụi mờ
Quán cóc im lìm lừng khúc hát
Đường rùa vắng vẻ lẫy niềm mơ
Con tu hú gọi miền sâu thẳm
Tận cánh đồng xa gió hững hờ !

*
Hạ ơi
Cổng vắng bao mùa tiễn bạn đi !
Đèn soi lối mộng tuổi xuân thì
Sáo đùa rộn rã xanh trường chọn
Nắng vẩy hân hoan trắng lớp thi
Mắt ngọc vương dòng thơ cảm xúc
Tay ngà chạm suối nhạc kiêu kì
Đăm chiêu nũng nịu lời văng vẳng
Cổng vắng bao mùa tiễn bạn đi !
*
Trường ơi
Rợp lá trường ơi đỏ ngọn cây
Bàng xanh điệp nở sáo tìm bầy
Buồn vui cắm trại tình chan chứa
Giận dỗi nằm nhà nhớ ngất ngây
Ngả rẽ khung lầy trêu sức bạn
Vòng cua góc đọng nhọc công thầy
Khuôn viên nắng trải dài ba tháng
Bóng nhạt thời gian đượm khói mây
*
Nhớ ơi.
Lúng liếng hè xiên dọi đọt dừa
Võng nằm man mát bóng xòe đưa
Lông bàng lất phất vờn nghiêng ngửa
Cánh phượng mong manh vắt chéo đưa
Biểu khóa nung mơ còn lần lữa
Chương thời nấu mộng mãi dây dưa
Ve ngâm rả rích tình xưa xửa
Gió thoảng vu vơ vạt nắng thừa
*
Thương ơi
Tựa cửa mơ màng giấc mộng xa
Chim bay bóng tắt vãn chiều tà
Ngày trôi tháng nổi mòn lưng mẹ
Mấy độ bao mùa mỏi gối cha
Áo trắng tường lam chia miếng bánh
Buồn dưng nhớ lã sẻ chung trà
Em ơi ! mắt đỏ sân trường vắng
Gợi nhớ ngày xưa hát ý a...
*
Kỷ niệm
Điệp nở em về sứ tỏa hương
Bình minh dịu mát cỏ phai đường
Vòm xưa trải hẹp hoa im gió
Tán cũ buông dài nhụy ngậm sương
Trộn lẫn vui buồn ngày đứng lớp
Hòa chan quyến luyến buổi xa trường
Gương soi phẳng lặng tình trong trắng
Kỷ niệm năm nào giấc mộng thương

ĐỖ HỮU LỘC

XA NHAU

Ngày chia tay chủ nhật chiều tàn
Em giận anh mắt rưng tức tưởi
Thất thiểu đi hai người mọi ngả
 Hương cỏ thơm rũ rượi dáng mềm
*
Bao trăn trở ngập tràn câu hỏi
Ray rức nào gặm nhắm tim đau
Hồn ngẩn ngơ lạc lõng đâu đâu
Lòng nhung nhớ mắt sâu ngây dại
*
Cánh cổng khóa lạnh lùng tê tái
Anh chờ em năm tháng hoa niên
Lầu gác trống khuôn viên lá rụng
Giữa thinh không nhạt dốc sương mù
*
Lòng ước mong ôm cả mùa thu
Nhặt sỏi đá đường mòn làm kỷ niệm
Bèo sóng trôi tan tành bọt nước
Em đừng hờn lá úa màu xanh
*
Em yêu ơi một thời chưa cũ
Hồn anh đây muôn thuở đắm say
Tình nhân hỡi thời gian như giấc ngủ
Khói mơ chiều gió giũ cành xoay !

ĐỖ HỮU LỘC

Thứ Ba, 13 tháng 10, 2015

HOA LÒNG
( Tập danh )
Nắng vãn lưu ly cánh chập chờn
Lược vàng buông thả nõn nà mơn
Phôi pha áo tím xoan đào tủi
Rực cháy trời xanh phượng vỹ hờn
Nhớ bạn tường vy đòi cúc thúy
Yêu đời vạn thọ nhắc lay ơn
Chung tình liễu thắm soi hồ thủy
Ước hẹn tầm xuân dạo tiếng đờn.
    

Đỗ Hữu Lộc
MƯA LŨ

Đồi xanh sẫm tối vạc kêu sầu
Lốc mạnh trên đồng gió hút sâu
Chớp giật lao xao tràn góc phố
Mưa tuông xối xả ngập chân cầu
Lằng nhằng chợ nổi đường lầy lội
Lẩn quẩn xe chìm ngõ bể dâu
Rác rưởi bềnh bồng phơi cống rãnh
Cuốn theo dòng nước chảy đen ngầu

ĐỖ HỮU LỘC

Thứ Hai, 12 tháng 10, 2015

THỜI BAO CẤP
Dập vùi nghĩa nặng biển tình thâm
Cắt ruột lòng đau chuỗi lặng thầm
Vứt bỏ lãng quên thời nắng ấm
Xa lìa hờ hững buổi mưa râm
Nồi cơm đất mẹ sờn vai tấm
Miếng thịt quê cha rách đáy dằm
Gánh nợ non sông đời bạc hẩm
Thương em vững dạ bước thăng trầm

ĐỖ HỮU LỘC
*************
CHỮ TÂM MÒN

Trách ai làm đáy chữ tâm mòn ...
Vượt ải dòng đời biến tướng son
Nghịch lý vòng vây bà bóp méo
Thuận tình dang cánh ổng vo tròn
Vùng sâu gió nổi thừa người rúc...
Lũng cạn dông chìm thiếu kẻ bon...
Trở mặt cười thương lòng chán ghét
Trách ai làm đáy chữ tâm mòn ...

ĐỖ HỮU LỘC

Chủ Nhật, 11 tháng 10, 2015

NHỚ MẸ
Nắng tháng bảy buông dài đôi bờ sông Cái
Áng mây trôi mở cửa cuối chân trời
Ánh sao xanh đục trong màu hạt gạo
Gió chiều đưa cánh võng giấc mơ đời
*
Có chiều vàng bàng bạc sắc lung linh
Mẹ búi tóc quấn quýt bên con
Áo đẫm mồ hôi thơm mùi bánh nướng
Nụ cười hiền sao khóe mắt cứ rung rinh
*
Con cò trắng giữa bùn lầy nước đọng
Vẫn trắng ngần chiếc áo học sinh
Cho con yêu vần thơ trang sách
Nét cần cù chăm chỉ trí anh minh
*
Đôi mắt ấy bây giờ khép lại
Một trái tim son chan chứa ân tình
Mẹ cởi hạc se mây về cõi Phật
Dập dìu xa vang tiếng kệ lời kinh
*
Mẹ ơi đời giật giành cào cấu
Lệ chúng sanh tuông đổ dầm chan
Con đường nào tránh hết gian nan
Câu kinh trằn trọc hằng đêm mẹ cầu
*
Mẹ ơi nước mắt chảy xuôi cho con đi tiếp
Lời ngọc kia nhắn nhủ bóng mình
Nhớ bát canh rau tần rau má
Mùi cốm thơm đồng xanh lá mạ
Câu ca dao tha thiết bóng chiều xưa !

ĐỖ HỮU LỘC
CHIẾU THƠ
Nguyệt soi kim cổ chiếu thơ Đường
Trước án thư bàn thảo một chương
Mạch chảy rèn tâm câu cảm hứng
Dòng lưu đúc ý vận thông tường
Mua từ sách nhiễu bao người ghét
Bán chữ ngang tàng mấy kẻ thương
Bão tố luôn bền vun gốc rễ
Hồn say khắp nẻo đẹp niên trường

ĐỖ HỮU LỘC
YÊU NHAU ĐI
Tại sao em không thả hồn bay bổng
Con người phải đâu sắt đá rong rêu ?
Yêu ghét nhau hai sớm một chiều
Tâm tự nguyện duyên lành dầu dãi


Vật chất chìm trong phù du tự tại
Tại sao quên cảm ứng gió thu
Và nhớ chăng ... nức nở lời ru
Dùng nhạc khí đệm hòa tiếng thở


Thân run lên khi cánh hoa tàn nở
Xúc động hương trời dìu dặt mênh mang
Đặt cõi lòng thanh tịnh bình an
Đong từ ngữ một đời trải nghiệm


Để hồn thơ không bao giờ tắt liệm
Giữa không gian muôn sắc tím ngàn
Ánh trăng vàng sương bạc cỏ hoang...
Sông uốn khúc hòa lòng vào biển cả


Con bướm ong vẫn mơ hoa lơi lả
Ủ men say trong giấc ngủ thanh bình
Đón ánh hồng mát rượi bình minh
Vén rèm lên cho trăng thu vào cửa 


Ôm ngực anh tìm bờ vai làm điểm tựa
Đợi nép mình say những nụ hôn
Trăng quyện mây le lói sáng tâm hồn
Câu thương nhớ thiên đường hoa mộng


Động mạch dâng căng tràn sức sống
Rên cồn cào quên hết ngày mai
Lời sáo mòn vui ngắn khổ dài
Cửa xuân mở mơn man tơ gấm lụa


Tự suy tôn ông hoàng bà chúa
Nhìn quần thần lơ láo chẳng biết yêu
Đo thân mình mê mẫn phút phiêu diêu
Phách tán tụ dập dồn muôn con sóng


Rơi tự do giữa trời thu lồng lộng
Thanh sắc hòa lửa ấm chiều đông
Tình cuồng si ngây ngất ngấm men nồng
Thở hổn hển như kình ngư vọng nguyệt


Hương mật ngọt bướm ong mãi miết
Vẫn chui vào ve vãn nhụy hoa
Vũ trụ huyền cơ trời đất giao hòa
Bắt linh hồn nhập vào thể xác


Dẫu biết rằng thói đời đen bạc
Cũng lòng tham đạt đến đỉnh đam mê
Rồi ngày sau trăng rụng bất ngờ...
Thỏa hạnh phúc qua đêm dài khoái lạc


ĐỖ HỮU LỘC

PHÔI PHAI - Thơ : Đỗ Hữu Lộc - Phổ nhạc : Hải Anh

Ánh xạ chiều rơi rụng cuối đồi
Ô trần khuất nẻo sắc hồng phôi
Mai mòn mỏi quá xuân nhìn rỗi
Lựu sắc son sang hạ ngóng hồi
Cuộn khúc dây căng diều gió nổi
Vò lìa mối nhợ rũ buồm trôi
Tình xa lá khép miền cằn cỗi
Vướng víu phù sa nghĩa đắp bồi.
ĐỖ HỮU LỘC
Ảnh phía dưới là tác giả thơ : Đỗ Hữu Lộc
CON TIM ĐAU
Hạt bụi trần vướng vào khóe mắt
Nắng mưa chiều tơi tả hồn hoa
Giọt lệ tràn không thể xóa nhòa
Con tim đau lạnh lùng tê tái

Ôi tình yêu một thời hoang dại
Làn môi kia thầm giữ những nụ hôn
Nhớ khi xưa người đến cô thôn
Bên bến sông có bóng anh thao thức
Con đò chiều ngọn gió nồm rạo rực
Ôm vai em ấp ủ những lời thơ
Mắt đăm chiêu khói tỏa sương mờ
Trao câu nói gừng cay muối mặn
Tình chớm nở vào mùa đông giá lạnh
Gió sông hồ còn mang nặng trên vai
Thương làm sao bát nước chia hai
Vắng bóng nhau ngày dài như vô tận
Có đêm chờ em buồn hờn giận
Anh đền em lời năn nỉ bao dung
Em nằm đây ảo ảnh cứ mông lung
Điều muốn nói cõi lòng chưa tỏ hết
Ánh sao khuya bầu trời nghiêng lệch
Lời yêu thương chua chát đầu môi
Nửa mặt trăng cánh nhạn khuất sau đồi
Cứ biền biệt bao mùa thu hiu hắt
ĐỖ HỮU LỘC

HỔ LÀM XIẾC
GẶM xé bên chuồng rực lửa trông
MỘT thân nổi loạn sắc vàng đồng
KHỐI đằng quặn thắt gầm gừ rống
CĂM hận cồn cào sám sấm giông
HỜN xích tung vồ chân lỗng ngỗng
TRONG lao diễn tập bụng phờ phồng
CŨI treo miếng thịt làm trò hống
SẮT vuốt tê chùng bó buột ông

ĐỖ HỮU LỘC
THOÁI VỊ
Nấm cỏ thành hoang tủi nguyệt lầu
Vương quyền quý tộc hết còn đâu
Lên rồng cửu phẩm cung tần đón
Xuống ngựa tam công mỹ nữ hầu
Tướng thủ tiền hô dâng rượu thỉnh
Quan thừa hậu ủng thiết trà tâu
Vì dân độc lập lìa ngôi báu
Nô lệ làm vua chỉ thấy sầu

ĐỖ HỮU LỘC
BUỔI TANG THƯƠNG
Lạnh ngắt bờ sông cỏ dập dềnh
Trống kèn rũ rượi gió buồn tênh
Tha ma lẩn quẩn chiều nghiêng ngửa
Bãi vắng vòng quanh tối gập gềnh
Lạc xứ gian nan hồn vất vưởng
Lao trần khốn nạn xác lênh đênh
Sinh ly tử biệt lòng sôi sục
Sóng biển trào dâng nổi bập bềnh

ĐỖ HỮU LỘC
TẤM ẢNH CŨ

Buâng khuâng lặng ngắm một hồi lâu
Tấm ảnh xa xưa đã úa màu
Bèo nước hợp tan người mọi nẻo
Vườn ao man mác tiếng chim câu

Nửa mảnh trăng thề bóng xế qua
Em lo hương khói mộ ông bà
Bán lưng đồng ruộng người mòn mỏi
Vun cạnh vườn rau chăm luống cà

Dặm dài biến động thế mà thôi
Điện thoại reo vui giọng khác rồi
Khắc khoải trong tim nghe nức nở
Bùi ngùi chồng mất sống đơn côi

Tấm ảnh còn đây chăn gối thêu
Soi gương chải tóc đẹp bao chiều
Hoa lòng ôm ấp tình thơ mộng
Khao khát tình anh, muốn được yêu

Đen trắng tâm hồn đôi mắt xinh
Long lanh khuôn nguyệt bóng chen hình
Lửa lòng đắm đuối niềm hoan lạc
Tha thiết mơ màng gió lặng thinh

Yêu em tôi nhớ cả vòng tay
Suối ngọc đào tiên mạch thấm đầy
Ôm sóng biển xanh nghiêng động cát
Đêm tàn men rượu vẫn còn say
ĐỖ HỮU LỘC
 Chúc anh ngày mới vui vẽ
NÓI THẬT
Sát lại vai kề chớ giận nha
Đắm say khôn dại cõi Ta bà
Điều sai quỷ quyệt vờ câm hử
Lẽ phải lọc lừa giả điếc a ?
Tuệ trí công bằng chăm giúp nước
Chí nhân dân chủ đắp xây nhà
Khua môi múa mép đừng man trá
Mai một hiền tài uổng lắm đa !

ĐỖ HỮU LỘC
ĐẤT VỚI NGƯỜI
Trang giấy trắng lạnh lùng trước mắt
Cây bút đen trơ trẽn trên tay
Ngày tháng qua tôi viết gì đây ?
Đếm con chữ mái đầu thêm chóng bạc
*
Dòng thời gian mây trôi , sương mờ nắng nhạt
Vạn nẻo đường làm bạn khách bốn phương
Tên tuổi vô danh liễu ngộ vô thường
Giữ cái đẹp bảo tồn cho thế hệ
*
Đất nhiệm màu biến thành mạch rễ
Hạt nảy mầm đan kết màu xanh
Cho đàn chim tung cánh chuyền cành
Lợp tình yêu âm thầm che bóng mát
*
Nhớ cuộc đời thương người kết hạt
Đã tô bồi gấm vóc nên thơ
Kính tổ tiên tạc tượng tôn thờ
Trái tim đôn hậu nhân từ bác ái
*
Đất với người bốn mùa hoa kết trái
Quê hương mình gian khó vượt qua
Những con sông chở nặng phù sa
Chảy vướng víu bài ca cùng năm tháng
*
Có anh hùng trong mưa bom bão đạn
Vẫn hiên ngang bám đất bám làng
Bên lũy tre xanh giàu có chẳng màng
Sống nhờ đất chết về với đất


ĐỖ HỮU LỘC
MÊ LẦM
Mê hồng ảo sắc kiếp phù sinh
Tím ruột trần lao trược ngã sình
Bán mạng trao hồn đen quỷ dữ
Mua sầu gửi xác bạc thần linh
Râu xanh ngục thất bài gian lận
Tóc đỏ nhà thương cướp trá hình
Tỉnh mộng kê vàng về cõi thật
Ô chàm hối cải trước U minh

ĐỖ HỮU LỘC
*******************
Hồng , Tím , Đen , Bạc , Đỏ , Xanh , Vàng , Chàm
  -HỌA
MỘNG ĐỜI
Cuộc sống LAM choàm khổ chúng sinh
ĐEN thui như thể giữa bao sình
Ứớc ao HỒNG thắm ngày khai nguyệt
Hy vọng XANH nồng buổi mở linh
Sự nghiệp chớp lòe thêm ĐỎ vận
Công danh tỏa sáng lại DƯƠNG hình
Đường thơ GHI lại niềm vui thỏa
Để mãi sông đời thẫm BIẾC minh
HANSY
Lam , Đen , Hồng , Xanh , Đỏ , Dương , Ghi , Biếc
TÀN THU
CÒN mơ gì nữa chàng ôi !
DUYÊN xưa lạc nẻo bên đồi mộng du
KẺ tơ giăng mắc sương mù
ĐÓN tia nắng úa tàn thu hững hờ
NGƯỜI dưng khác họ thờ ơ
ĐƯA khăn lau mắt tình khờ chớm yêu
HẾT rồi ...nguyệt thẹn hoa chìu
DUYÊN đơn gió quạnh đìu hiu ác tà
ĐI tìm khúc hát dân ca
SỚM mai đồng vắng mưa đà tối thui
VỀ khuya lặng lẽ bùi ngùi
TRƯA tròn bóng xế lưng gùi khoai nươn
MỘT thời nổi tiếng nàng hương
MÌNH son sắc phấn vô thường chóng phai

ĐỖ HỮU LỘC
RUỒNG BỎ
Tráo phận trời chia rẽ chúng mình
Ai về cảnh đẹp với nhà xinh
Lòng dưng lẫn thẫn mù tâm ảnh
Mắt lạ bàng quan quáng dạ hình
Thuở sớm đêm rằm trăng rước đón
Ban chiều chủ nhật gió sang nghinh
Lòng buồn rũ rượi khờ suy tính
Lỗi hẹn đời sau hoán vị tình

ĐỖ HỮU LỘC

Ngày 08 tháng 09 năm 2015

BẾN ĐÒ NGỌC LÃNG

1
Nếp nhà ba chái giữa thôn trang
Thửa ruộng ngày xưa khéo buộc ràng
Trước giậu tàn hoa giàn mướp đắng
Sau vườn rũ lá luống khoai lang
Thương chiều đánh đáo chơi quanh ngõ
Nhớ sáng tung dây chạy khắp làng
Võng cột hàng cau soi bến nước
Phiên đò buổi chợ mẹ chèo sang
2
Phiên đò buổi chợ mẹ chèo sang
Gặt lúa bờ sông gánh nhịp nhàng
Trẻ giỡn sân đình chiều chạng vạng
Thỏ đùa bãi cát ánh xiên ngang
Đồng khô dế gáy nghe lanh lảnh
Rạ ẩm bò kêu thấy rộn ràng
Gió mát tre đàn sương khói bạc
Con nằm mẹ hát cổ hoài lang
3
Con nằm mẹ hát cổ hoài lang
Thẩm thấu từ tâm phận bẽ bàng
Mãi miết đầu non chim Núi Nhạn
Dùi mài mũi sóng cá Đà Giang
Nam luồn nắng trải vồng cà tím
Bấc tạt mưa giăng cụm cúc vàng
Hết vụ rau hành vun tỉa bắp
Ba sào đất thổ nghĩa cưu mang...!

                                   Hữu Lộc

BIỂN CHIỀU

Bọt biển tung tăng giỡn nắng chiều
Vỗ bờ dào dạt mặn mà phiêu
Xanh non phảng phất ly kỳ diệu
Trắng đảo lơ mơ khảm tích kiều
Ngọn sóng chờn vờn reo nhạc điệu
Đăng đèn thấp thoáng gọi hoa tiêu
Thuyền chài lảo đảo gồng lưng điểu
Bá trạo(*) chông chênh mảnh lụa điều.
                                             Hữu Lộc
(*) Hò (hát ) bá trạo trong lễ hội 
là một loại hình nghệ thuật của các làng chài ven biển.
 Loại hình này thường được biểu diễn vào dịp lễ hội cầu ngư

SẮC LAN


Lan cười vắt vẻo gót hài tiên
Thảo diệp sum sê phụng vỹ hiền
Sáp chảy tô hoàng phô sắc hiển
Son trôi điểm lục ẩn màu duyên
Thanh ngà lưỡng cước ngầm lai kiến
Bạch ngọc song hành nổi hậu viên
Rực rỡ nghinh xuân tình mộng luyến
Non bồng phủ phục dãi đoài yên.
                                            ĐỖ HỮU LỘC

Ngày 24 tháng 09 năm 2015

BẾN NGUYỆT LẦU


Nhú lặn môn đầm bến nguyệt lâu
Trời mây sắc thắm dệt muôn mầu
Hoa đan mật ngọt kỳ giai ngẫu
Lá trút hương tình họa bích câu
Biển ngắm lương duyên điền ý hợp
Trăng soi túc đế phúc tâm đầu
Lưng chừng bóng ngã chim về núi
Nhú lặn môn đầm bến nguyệt lâu
                                   Hữu Lộc

Ngày 23 tháng 09 năm 2015

YÊU THƠ KẾT BẠN


Gặp gỡ hòa đồng kết bạn chơi
Buồn vui xướng họa chuyện trong đời
Trung thi hữu nhạc liên hoàn khúc
Thuận lý thành chương tản mạn lời
Mượn bút vẽ tâm tình rộng mở
Nhờ thơ đong nỗi nhớ đầy vơi
Tìm bao ý tưởng xâu thành chuỗi
Để chút niềm riêng tủm tỉm cười.
                                   GTV
Bài họa:

THI ĐÀN @.COM

Vào mạng xướng hòa thỏa thích chơi
Văn chương tiêu khiển thấy yêu đời
Thi đàn lộng lẫy thanh tao điệu
Hội quán du dương thánh thoát lời
Tung hứng đổi trao tình thắm thiết
Cảm đề thù tạc dạ nào vơi
Ngâm nga câu vịnh vui bằng tín
Tiêu sái vài chung khí khái cười.
                       Liêu Đình Tự
 Bài họa:

YÊU THƠ TÌM BẠN

Yêu người mến mộ trải lòng chơi
Áo vận nàng thơ khác cảnh đời
Ngữ thả âm giai tình uẩn khúc
Từ gieo tiết tấu nhạc đan lời
Thi nhân phóng khoáng tâm hoài mở
Mặc khách trung hòa ý chẳng vơi
Thuận thỏa lòng thương vần kết chuỗi
Thường dân trọc phú sánh ngang cười.
                                    Đỗ Hữu Lộc
 Bài họa:

LUẬN THƠ

Con đường bút pháp chọn người chơi
Lý luận văn chương thú vị đời
Thi hữu hào hoa tô đẹp lối
Tao nhân lịch thiệp nói hay lời
Thư trung kiệt tác bàn không hết
Ngoại khách đa tài tả chẳng vơi
Ý rộng lời thông thu gói ghém
Vần thơ khí phách hả hê cười.
                            Nguyên Kim

PHẬT TRẮNG


Thu gầy nắng úa giọt tương tư
Thỉnh tổ Năng nhơn pháp đoạn trừ
Lảo đảo duyên trần đời lữ thứ
Bềnh bồng thoát tục cõi chân như
Lăng xăng lưỡi động gây phiền dữ
Vững trụ tim nhàn tạo phước dư
Liễu ngộ đêm rằm nhìn Phật xứ (*)
Mùa trăng lá đổ dậy tâm từ
                             Đỗ Hữu Lộc
(*) Chùa Long sơn Nha trang

THAO THỨC


Trở giấc buồn rơi giọt lệ tràn
Sao trời giỡn cợt kiếp hồng nhan
Duyên lo ngọn lửa nhen rồi tắt
Phận sợ bông hoa nở sẽ tàn
Nghĩa mỏi tim sầu đau cõi thế
Tình mòn óc giận khổ nhân gian
Con thuyền lạc hướng trong vòng đục
Bỡ ngỡ son hiền phấn mộng tan
                                Đỗ Hữu Lộc

Bài họa:

THỔN THỨC

Tơ lòng quyến rũ nghĩa lan tràn
Ngán ngẩm duyên hờ hững sắc nhan
Cũng bởi yêu thầm mơ ước khỏa
Nên đành mộng luyến ái ân tàn
Đầu xanh chí hướng du thiên hạ
Tóc bạc nhân tình ngẫm thế gian
Dám hỏi ba thu còn lắng đọng
Niềm riêng một khắc nguyện hòa tan.
                                              GTV



Ngõ cũ hồn quen lối thuộc mà
Tỏ lòng chẳng ngại dốc đèo ra
Đà Rằng ngập gió thuyền khơi nước
Ngọc Lãng chìm trăng bến lộng nhà
Trắng cánh cò ươm tia sáng nhuộm
Xanh cành cúc mọng giọt chiều pha
Sương rơi lả chả thu mờ nắng
Bát ngát hôn hoàng quảng núi xa
                                  Đỗ Hữu Lộc
Bài Họa 01 :

HỜN NÉT THU BA
Đường xưa khắc khoải dấu quen mà
Ong bướm thưa gầy mở lối ra
Nức nở đông chờ giao đáy nước
Bâng khuâng hạ đợi cấu non nhà
Đào khai rưng rức hoàng hôn nhuộm
Cúc mãn dàu dàu chếch nguyệt pha
Nửa giấc mai dù thưa tóc nắng
Đồng liêu kỷ niệm gió chiều xa
                         Lê Minh Bằng
Bài Họa 02:

TÌNH QUÊ
Non sông một khúc quá yêu mà
Bức họa ngang trời bỗng hiện ra
Phố biển tre xanh màu đẹp ngõ
Làng hoa ngói đỏ sắc tươi nhà
Trăng ngời Tháp Nhạn tơ vàng đượm
Nắng toả Đà Rằng ánh bạc pha
Ngắm cảnh mê hồn bao lữ khách
Tình quê chắp cánh trải lòng xa.
                                     GTV

GIẦY QUYA

Thương hoài tiếng nhịp gõ ngoài hiên
Dõi mắt giầy "quya" kỷ niệm hiền
Gió hẹn vui đưa xòe cánh võng
Trăng thề rộn bước vũ màn tiên
Đường thang khúc khuỷu tròn con Giáp
Ngõ hẹp quanh vòng sáu chục Niên
Dìu dặt chân em từng nhạc điệu
Song hành bước nhảy thỏa điền viên
                                         Đỗ Hữu Lộc


(Giày Quya thương hiệu giày da của Pháp , mũi nhọn có dây buột dùng khiêu vũ ).



Thứ Bảy, 10 tháng 10, 2015

ĐẸP TÌNH RÙA

( Cung vàng hạc đứng chầu vua
Nghìn năm tóc bạc tuổi rùa càng xinh )


Nghiêu ngao biển hát bạc tình cua !
Thoát tục thanh cao đẹp phận rùa
Kết cỏ võ đình lưng đỡ hạc
Ngậm vành văn miếu miệng phò vua
Tam quy hiển đạt hòa cương thổ
Ngũ giới thành danh thuận luật chùa
Biểu tượng trường thi tâm kẻ sĩ
Chí bền kiên nhẫn thỏ đành thua !
                             Đỗ Hữu Lộc

Thơ Đường Luật Phú Yên: CẦU MỚI

Thơ Đường Luật Phú Yên: CẦU MỚI



Sông Đà rẽ sóng bắc cầu ngang
Cách biệt duyên xưa nhịp lỡ làng
Đợi hẹn mùa thu "qua" đón thiếp
Chờ mong tiết hạ "bậu" theo chàng
Liên tình mạch nối hai bờ phố
Kết nghĩa thông thương một xóm làng
Nẫu sớm lìa xa đò bỏ lại
Mưa chiều lộng gió buổi đông sang.
                                    Đỗ Hữu Lộc


Bài họa:

ĐÒ XƯA

Kết sợi tơ hồng nguyệt lão sang
Cầu qua bến cũ nối đôi làng
Khăn vàng váy đỏ dâu hiền thiếp
Áo lụa cờ hoa rể quý chàng
Hợp phúc thanh loan buồn sáo sậu
Tác duyên kim phượng tủi chàng làng
Chiều thu tĩnh mịch dòng sông lạnh
Trách phận con đò nhỡ trái ngang.
                                       GTV