CON TIM ĐAU
Hạt bụi trần vướng vào khóe mắt
Nắng mưa chiều tơi tả hồn hoa
Giọt lệ tràn không thể xóa nhòa
Con tim đau lạnh lùng tê tái
Hạt bụi trần vướng vào khóe mắt
Nắng mưa chiều tơi tả hồn hoa
Giọt lệ tràn không thể xóa nhòa
Con tim đau lạnh lùng tê tái
Ôi tình yêu một thời hoang dại
Làn môi kia thầm giữ những nụ hôn
Nhớ khi xưa người đến cô thôn
Bên bến sông có bóng anh thao thức
Con đò chiều ngọn gió nồm rạo rực
Ôm vai em ấp ủ những lời thơ
Mắt đăm chiêu khói tỏa sương mờ
Trao câu nói gừng cay muối mặn
Tình chớm nở vào mùa đông giá lạnh
Gió sông hồ còn mang nặng trên vai
Thương làm sao bát nước chia hai
Vắng bóng nhau ngày dài như vô tận
Có đêm chờ em buồn hờn giận
Anh đền em lời năn nỉ bao dung
Em nằm đây ảo ảnh cứ mông lung
Điều muốn nói cõi lòng chưa tỏ hết
Ánh sao khuya bầu trời nghiêng lệch
Lời yêu thương chua chát đầu môi
Nửa mặt trăng cánh nhạn khuất sau đồi
Cứ biền biệt bao mùa thu hiu hắt
ĐỖ HỮU LỘC
Làn môi kia thầm giữ những nụ hôn
Nhớ khi xưa người đến cô thôn
Bên bến sông có bóng anh thao thức
Con đò chiều ngọn gió nồm rạo rực
Ôm vai em ấp ủ những lời thơ
Mắt đăm chiêu khói tỏa sương mờ
Trao câu nói gừng cay muối mặn
Tình chớm nở vào mùa đông giá lạnh
Gió sông hồ còn mang nặng trên vai
Thương làm sao bát nước chia hai
Vắng bóng nhau ngày dài như vô tận
Có đêm chờ em buồn hờn giận
Anh đền em lời năn nỉ bao dung
Em nằm đây ảo ảnh cứ mông lung
Điều muốn nói cõi lòng chưa tỏ hết
Ánh sao khuya bầu trời nghiêng lệch
Lời yêu thương chua chát đầu môi
Nửa mặt trăng cánh nhạn khuất sau đồi
Cứ biền biệt bao mùa thu hiu hắt
ĐỖ HỮU LỘC

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét